伧
cāng; chen
сущ.
1) вост. диал. грубиян, мужлан, варвар (обычно о северянах); грубый, сиволапый
2) бездомный бродяга
cāng chen
vulgar person, country mancāng
1) 名 庸俗鄙贱的人。
如:「愚伧」。
清.刘献廷.广阳杂记.卷四:「此等书不知出于何伧之手,乃托文章巨公之名,以诳世之聋瞽。」
2) 形 粗俗、粗鄙。
唐.刘禹锡.楚望赋:「伧音俚态,幽怨委曲。」
宋.苏轼.荆州诗十首之五:「游人多问卜,伧叟尽携龟。」
(又音)chéng
<1>之又音。
cāng
low fellow
rustic
rude
rough
chen
(构词成分)见“寒伧” (hán chen)另见 cāng。
2) 伧(傖)
cāng
形
(书) (粗野) rude; rough; vulgar另见 chen。
cāng
wr. rough; coarse; rude (伧俗)chen
(寒伧)